Em cấp dưới vú bự con cu bự của anh Tây đen may mắn , bầm dập trên người nó rồi hỏi: – Bị người ta đánh à? Bị người đánh thì đánh lại… đi chết thì kém quá bé con! – Đánh lại? Nó buột miệng hỏi lại trông không vì từ khi bà vú mất thế giới của nó không ngôi thứ, em giúp việc Chồng đi công tác thế giới ấy chỉ có ” mày” và ” tao ” mẹ gọi nó thế ông Thắng gọi thế cho nên khái niệm tôn ti trật tự là thứ quá xa lạ. Chú nhìn nó gật đầu quay lại nhìn cái cành cây bằng lăng to cỡ bắp tay đang mọc xà xuống, tay chú vung lên bổ mạnh xuống “… rắc… rắc…” cành cây gãy gục như bị bẻ đi. Chú lạnh